|
Một tháng 30 ngày, một ngày ba bốn bận, cứ rănh một chút là Văng Bút tui nhào vô
cái computer mở máy ra theo dơi tin tức. Càng theo tin, càng tức ḿnh. Những
chuyện quan trọng sinh tử đối với đất nước ngày càng ch́m ngập bên dưới mấy cái
tin trời ơi đất hỡi, đôi lúc Văng Bút tui cảm thấy dường như số mệnh của đất nước
bị thiên hạ thả trôi trong ḍng nước đục. Thôi th́ la làng một chút may ra trời
ngó lại\. Có mấy chuyện Văng Bút tui không quên, và phải nói\.
Thiên địa bất nhân, VC hại dân chài.
Chuyện VC cắt đất Ve.mĩ dấu như mèo dấu cứt, hải ngoại la làng, một số người đấu
tarnh Dân Chủ trên đất Bắc, Lê Chí Quang, Bùi Minh Quốc, Phạm Hồng Sơn, Hoàng
Minh Chính. có lên tiếng, một số bị trấn áp, một số bị bỏ tù. rồi mọi chuyện lại
êm ru\. Hơn một năm sau, VC chờ cho chuyện cắt đất xẹp xuống, chúng lại cúi đầu
cắt biển cho Tầu, rồi mọi chuyện như ch́m xuồng. Không biết vài tháng nữa, Nông
Đức Mạnh, Trần Đức Lương và cả ḷ nhà VC cắt cha nó nửa nước cho Tầu từ vĩ tuyến
17 trở ra sau khi gửi hết tiền ra nuớc ngoài và cho vợ con vô Sài G̣n sống chờ
bay khỏi Việt Nam. th́ ai làm ǵ ai? Các cuộc tấn công VC ác liệt trên internet,
những cuộc biểu t́nh trước sứ quán VC, nếu có ., rồi cũng qua\. Tà quyền Hà Nội
dường như có khả năng chia lực đối kháng ở hải ngoại, trong lúc chúng làm tê liệt bất cứ mọi phẩn uất nổi dậy nào ở trong nước.
Văng Bút tui nhớ Dương Thu Hương có lần viết một câu "đáng đồng tiền bát gạo"
đại khái là "dân tộc ta có truyền thống anh dũng chống ngoại xâm, nhưng lại vô
cùng bạc nhược khi đối mặt với cường quyền." Cường quyền ở đây là "tập đoàn thổ
tả cộng sản Việt Nam".
Mấy ngày nay, người viết thấy đau trong ngực không phải v́ bệnh cũ nó ngóc đầu
dậy v́ nghe tin Bill Clinton vào nhà thương cho bác sĩ nối ống, thông tim, mà
nghe người quen ở Việt Nam cho hay là nghề đánh cá ven biển từ Quảng Ngải ra tới
Ḥn Gay gần như sạt nghiệp. Những dân chài Việt Nam lam lũ, nghèo khó là nạn
nhân trực tiếp mới nhất, nhanh nhất, khốn khổ nhất do việc cắt biển ngu xuẩn của
tà quyền Hà Nội để nhượng cho Tầu\.
Vùng biển đánh cá của Việt Nam nay đă thực sự bị thu hẹp. Ghe thuyền Việt Nam
nghèo, nhỏ, thiếu phương tiện. bị dồn vào gần bờ. và trước mặt họ, khi ra biển
là cả bầy hạm đội đánh cá của Tầu lớn nhỏ bũa vây ngang dọc sát biển Việt Nam,
vùng mà trước đây là của Việt Nam. Trời cao biển rộng có chứa hết cái ngu xuẩn,
phản bội của tập đoàn lănh đạo VC ở Bắc bộ phủ hay chăng? Chúng, những tên từng
qua Bá Đạt làm cố vấn cho Sadam Hussein bắn máy bay, ném lựu đạn, nổ ḿn. chỉ
giỏi cái miệng khoác lác "nước ta tiền rừng biển bạc", đă cam tâm đem một phần
giang sơn gấm vóc của tổ tiên triều cống cho Tầu qua mấy cái hiệp ước chủ nô để
đổi lấy sự an thân thống tri. Việt Nam, làm giàu trên mồ hôi nuớc mắt của đồng
bào. th́ mấy chục vạn dân chài ven biển có sá ǵ cho
đảng ngốc bận tâm!
Dân nghèo làm biển từ Nam tới Bắc giờ đây đang đối diện với thảm cảnh: Trước
ngày VC kư hiệp ước lănh hải chia biển cho Tầu, dân c̣n có tôm cá để sống, chiếc
ghe vài chục ngàn đô la là tài sản lớn của họ. Ngày nay, ghe bán 5,7 ngàn đô la
không ai mua\. Đây là điều bà con trong nước vừa báo ra ngoài cho thân nhân.
Biết được điều này, Văng Bút tui tức nghẹn trong ngực; thương đồng bào, nh́n
trời cao, nh́n đất rộng, chỉ biết đấm ngực kêu trời, nhưng càng kêu, VC càng
sống. mới là lạ lùng. Quả thật sách viết "thiên địa bất nhân" đúng chứ không sai!
Bà con làng nuớc có biết và có quan tâm tới điều này chăng?
Nghị quyết 36 VC và những thứ "bất tri vong quốc hận"
VC gửi ca sĩ, nghệ sĩ chuyên nghiệp, nghiệp dư, nghiệp thừa hằm bà lằng, mỗi cô,
mỗi cậu một cái visa, lũ lượt ra nước ngoài ca hát . là một mũi nhọn của nghị
quyết 36VC. Một bầy chơi từ đông sang Tây Canada, từ Nam tới Bắc Hoa Kỳ. Chúng
móc nối những thành phần có máu mặt, chỉ biết đồng tiền là trên hết, để tổ chức
những show hổn hợp ca nghệ sĩ trong, ngoài.Chúng thuê những đại hư trường, rạp
hát rộng lớn, sang trọng hàng chục ngàn đô la một đêm để tŕnh diễn le que vài
ba trăm người, đa phần là du sinh và những thành phần hiếu kỳ, mà về mặt kinh tế
họ không có lời\. Vậy tại sao chúng làm? VC không cần tiền, chúng chỉ cần tạo điều
kiện phân hoá khán thính giả, tạo điều kiện có mặt và làm quen ḍ phản ứng của đồng
bào, móc nối các đường giây và nhiều thứ khác nữa\.
VC gửi các cha, thầy, mục sư ra nước ngoài nói chuyện đạo, quyên tiền về xây nhà
thờ, nhà chùa, vận động h́nh thành các nhân tố ch́m nổi cho các dịch vụ quyên
tiền dưới cái dù nhân đạo\. Các tổ chức này quyên mỗi năm từ vài chục tới vài
trăm ngàn đô la chuyển về Việt Nam. Thực tế số tiền nay một phần có đến tay một
số đồng bào bằng hiện kim, tặng vật, một số vào các đường giây cộng sản. nhưng
đa phần lọt vào tay các cán bộ đảng viên và Mặt Trận Tổ Quốc VC. Đây nhá, cứ đọc
bản thống kê sau đây để các tổ chức ở hải ngoại hàng năm chuyên làm đại nhạc hội
gây quỷ đem tiền về Việt Nam cứu trợ suy nghĩ:
Theo nghiên cứu hồi cuối năm 2000 của một số chuyên viên ngân hàng, th́ tài sản
của 18 tên Việt Cộng chóp bu đă vơ vét được tới nay là (VC Politburós Networth,
Internet Thursday December 21, 2000) :
1. Lê Khả Phiêu, hồi ấy làm Tổng Bí Thư đảng CSVN 1 tỉ 170 triệu mỹ kim
2. Trần Đức Lương, Chủ tịch Nhà Nước 1 tỉ 130 triệu - -
3. Phan Văn Khải, Thủ Tướng (và con trai) 1 tỉ 200 triệu - -
4. Nông Đức Mạnh, Chủ Tịch Quốc Hội (Tổng Bí Thư đàu năm 2001) 135 triệu - -
5. Nguyễn Văn An, Chủ T#ch Ban Chấp Hành Trung Ương 143 triệu - -
6.Nguyễn Tấn Dũng, Đệ Nhất Phó Thủ Tướng 1 tỉ 480 triệu - -
7. Nguyễn Mạnh Cầm, Phó Thủ Tướng 1 tỉ 150 triệu - -
8. Nguyễn Đức B#nh, Giám Đốc Viện Quốc Gia Hồ Chí Minh 140 triệu - -
9. Phạm Thế Duyệt, Chủ tịch Mặt Trận Tổ Quốc 1 tỉ 173 triệu - -
10. Nguyễn Thị Xuân Mỹ, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Kiểm soát Đảng 117 triệu - -
11. Trung Tướng Phạm Văn Trà, Bộ Trưởng Quốc Pḥng 1 tỉ 360 triệu - - trong đó
có 10 tấn vàng chiến lợi phẩm đem từ Cao Miên về (1979-1989)
12. Trung Tướng Lê Minh Hương, Bộ Trưởng Nội Vụ 156 triệu - -
13. Lê Xuân Tùng, Chủ tịch Đảng ở Hà Nội 116 triệu - -
14. Trương Tấn Sang, Chủ tịch Ủy ban Kinh Tế 1 tỉ 124 triệu - -
15. Phạm Thanh Ngân, Chính Ủy Quân đội 12 triệu - -
16. Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch Đảng Hồ Chí Minh 197 triệu - -
17. Phan Điền, Chủ tịch Đảng ở Đà Nẵng 156 triệu - -
18. Nguyễn Phú Trọng, Chủ tịch Đảng ở Hà Nội 140 triệu - -
Xin nhớ, đây là thống kê của năm 2000, bay chừ là năm 2004, 18 tên mắc dịch này
c̣n thêm bao nhiêu bạc không ai biết, và các ông bà từ thiện ở hải ngoại làm ơn
moi giùm các ông bà đă đóng góp được bao nhiêu bạc đô cho sự nghiệp làm giàu của
đảng tả! Làm từ thiện kiểu này, dân đen có được chút đỉnh, song đảng cứ quang
vinh trên đống đô la để muôn đời đày dân cả nước. Đảng này là đảng mẹ ḿn! C̣n
quư vị là ai?
Qua các hoạt động này, Hà Nội có tiền, có đường giây ḥa giải ḥa hợp trong
ngoài\. Về mặt chính trị, chúng có cơ sở ủy nhiệm bán chính thức ở hải ngoại, đồng
thời hoạt động này làm giúp nhẹ gánh cho nhà cầm quyền Hà Nội. để đảng cứ giàu,
dân cứ nghèo, các tổ chức hải ngoại cứ nhân danh cái nghèo, cái khổ, cái bệnh
tật mà quyên tiền dài dài\. Đây là một mũi nhọn của nghị quyết 36 VC. Mũi nhọn
xuyên thấu ruột gan, tâm nảo của cộng đồng hải ngoại bao nhiêu năm nay mà các
báo các đài cứ ngậm miệng trơ trơ!.
Sách có nói: "Làm chuyện ác qua vỏ bọc của chuyện thiện là tội ác tăng theo cấp
số nhân." Sách này Văng Bút tui mới viết, chưa xuất bản, ai muốn trích sài cứ tự
nhiên, khỏi can xin phép.
Nghị quyết 36VC có tác động nhiều hay ít tùy theo thái độ hay ư thức chính trị
của ngay chính đồng bào hải ngoại\. Những ai chui đầu vào tṛng nghị quyết 36VC,
vỗ tay ào ào khi ca sĩ VC hát, vét hầu bao đổ tiền về Việt Nam mà không thấy thủ
đoạn ru ngủ, moi tiền, cái bản mặt gian ác của tập đoàn VC. th́ phải coi họ là
những kẻ "bất tri vong quốc hận". VC là cái lũ bán nước, nó không lư ǵ tới
chuyện "bất tri vong quốc hận", c̣n người chạy bán mạng trốn cộng sản ra nước
ngoài kể từ năm 1975. nay coi nó như người tử tế th́ "bất tri vong quốc hận" là
cái cẳng!
Chuyện bầu cử tổng thống Mỹ và chuyện TT Bush nói lạng quạng bi. VC và phe Kerry
khai thác.
Tháng trước, Nguyệt San Việt nam có đưa lên net bài tản mạn về chất độc da cam
để khóa mỏ vịt cộng, trong bài viết có đề cập tới chuyện một con me. VC từ Hà
Nội gửi meo cho NSVN yêu cầu kư tên và kiến nghị do trong nước tung ra để đ̣i Mỹ
bồi thường cho nạn nhân chất khai quang. Con mẹ đó tên là Minh Thúy\. Không biết
Minh Thúy là con mẹ ḿn VC hay là bí danh một lăo cán bộ cao cấp của đảng ta,
song mới đây, nhân vụ thiên hạ tung ra lời phát biểu "sai văn phạm" của ông
Bush, con me. Minh Thúy chơi liền. Nó không chơi ông Bush, nó không chơi Kerry,
nó lợi dụng chuyện ồn ào này để lăng nhục QLVNCH và đồng bào miền Nam. Ngày VC
đi chỗ khác chơi, về VN tui tóm được ba mu. Hồ Thể Lan, Phan Thúy Thanh và Minh
Thúy th́ ba mụ biết tay tui!
Trở lại chuyện bầu cử ở Mỹ, chuyện ông Bush "nói sai văn phạm" là chuyện nhỏ.
Những ai có cái đầu đủ lớn, đủ chứa những bất hạnh của dân tộc, những oan khuất
của những ngày tù VC, những niềm tin sẽ phải có ngày trở lại quê hương Việt Nam
tự dọ th́ không có lư do ǵ bầu cho tên thiên tả, phản chiến, phản bội anh em đồng
đội như Kerry\. Giận ông Bush mà bầu cho Kerry chẳng khác nào khi xưa giận ông
tỉnh tham nhũng mà theo VC. Giận ông Bush mà ở nhà không đi bầu để ông Bush mất
phiếu và Kerry vuợt lên trên là có lợi cho VC. Giận ông Bush nhưng v́ lợi ích
của cuộc đấu tranh chống VC mà đi bầu cho ông Bush mới là người ngon lành một
cây! C̣n mọi người ghi tên đi bầu, vận động hàng xóm Phi, Tầu, Mễ. đi bầu cho
ông Bush để số phiếu cử tri đoàn nghiêng về ông Bush th́ là số
một!
Người Việt Nam tỵ nạn chính trị, dám liều thân vượt biển rộng t́m tự do trong
cái chết phải là người có chí lớn, trí lới, tim lớn. để hành sử. Xin v́ đại sự
mà bỏ đi cái tiểu tiết. Chuyện ông Bush nói sai chút xíu là tiểu tiết, chuyện
không cho Kerry bước vào ṭa Bạch Ốc mới là chuyện quan trọng. Hắn mà lên ngôi,
hắn ném hết mấy cái đạo luật nhân quyền vào thùng rác, ném cái vụ cho "VC vào
danh sách các nước cần quan tâm" vào thùng rác, bê CHXHCNVN ra khỏi danh sách
các quốc gia tàn trữ và buôn bán cần sa, bạch phiến. th́ phe ta có nước tức trào
máu họng.
Cuộc bầu cử tổng thống Mỹ tháng 11/2004 năm nay có thể "bên nửa kư, bên 1 pao",
( hiện nay, ông Bush nửa kư, Kerry 1 pao, theo các cuộc thăm ḍ dư luận mới nhất)
người Việt Nam ở Mỹ không tới 1% dân số, nhỏ nhoi, nhưng nếu nhào vào cả hai tay,
hai chân và cả cái đầu th́ không chừng bàn cân nghiêng lệch. Lúc đó lịch sử Mỹ
mới ghi một dấu son cho những người tỵ nạn Việt nam bỏ nuớc ra đi\. Pờ Li Sờ!
Please!!! |