|
Bài viết của ông về T́nh hữu nghị Việt Trung, đăng số xuân 2002 của Tạp
chí Cộng Sản, hay lắm, đọc nghe sướng tai lắm.. Điều này càng chứng tỏ
ông là nhà ngoại giao xuất sắc. Mở đầu bài bằng những thống kê những
thành tựu to lớn của nước ḿnh để hù doạ ông em VN đừng có chơi ngông mà
đụng tới ông anh TQ (Thật ra dưới triều đại thối tha, mục nát dảng CSVN,
nước VN bị suy yếu mạnh, đâu c̣n hơi sức nào mà đụng tới ai, trừ vụ ăn
quả lừa của ông anh TQ đưa quân đánh Campuchia bị cả thế giới lên án.
Chính các ông biết rơ điều này, nên đă ép buộc dảng CSVN nhượng bộ không
biết bao nhiêu lần). Sau đó kể ra những "thành tựu" đạt được của ông em
VN, thật chất là của dảng CSVN, để đảng CSVN phổng mũi và nhân dân VN được
an ủi để quên đi những nỗi đau mất đất, những nỗi nhục do dảng CSVN mang
đến cho nhân dân VN. Ông thật là đại tài.
Nhưng trong thống kê thành tựu của ông, nếu đọc kỹ sẽ dễ nhận ra nó vừa
thiếu vừa không đúng. Lẽ ra ông nên thêm phần tin mừng của TQ một điểm
thứ bẩy- sau một thời gian dài tranh chấp, từ thời Tần, Hán đến đời vua
Phổ Nghi măi đến năm 1999, dảng CSTQ đă dùng liên hoàn kế (mua chuộc kế,
mỹ nhân kế, lấn đất kế, xua dân kế, ép buộc kế) đă dành được của VN gần
1.000km2 đất và hơn 10.000km2 biển, trong đấy có ải Nam Quan đă bao thời
làm cho quân TQ hồn xiêu phách lạc. Và phần "tin mừng của VN" ông nên
đưa thêm một tin- sau một thời quỳ gối, năn nỉ ỉ ôi, dảng CSVN đă thuyết
phục được TQ nhận món quà 1000km2 và hơn 10000km2 biển để mong giữ được
chút hơi tàn quyền lực. Đó là những điều thiếụ C̣n không đúng là như
vầy: tôi không hiểu ở nước Trung Hoa, người ta có đồng hoá giữa dảng và
Quốc Gia không, bởi vậy phần viết về TQ tôi không dám lạm bàn. C̣n những
tin mừng thuộc VN th́ có những tin, ông không nên viết là "VN có tin
mừng" mà viết dảng CSVN có tin mừng". Bởi v́ có những tin mừng của dảng
CSVN như : "tổ chức thành công dại Hội dảng", "dâng đất thành công" lại
là những nỗi buồn, nỗi tang thương lớn, không thể nào kể xiết của nhân
dân và đất nước VN.
Ở trên tôi gọi ông là nhà ngoại giao xuất sắc và đai tài bởi v́ thật sự
tôi không hiểu các ông đă cho bùa mê thuốc lú ǵ mà lũ lănh đạo dảng
CSVN cầm quyền nhà nước tôi lại vừa đưa hai tay dâng đất và biển cho các
ông lại vừa khen và bắt dân ḿnh phải khen theo: t́nh hữu nghị
Việt-Trung bền vững muôn dờị Ngoài ra ông đại tài ở chố, đă ăn cướp đất
của người mà vẫn giơ mặt chai lỳ ra, không biết xấu hổ là ǵ, thuyết
tŕnh về cái t́nh hữu nghị chưa bao giờ có.
Vâng, Trung Quốc qua sự tiếp tay của lũ cầm quyền thối nát dảng CSVN đă
cướp được của Việt Nam 1.000km2 đất và một phần rất lớn lănh hảị Các ông
cướp ngang nhiên và trắng trợn bởi v́ qua bộ mặt của DCSVN, các ông cứ
nghĩ nước VN sẽ lụn bại măi, không bao giờ có thể ngóc đầu dậy được. Nếu
vậy các ông đă nhầm to. Hăy nhớ trong lịch sử, Lư Thường Kiệt từng dơng
dạc tuyên bố:
Nam quốc sơn hà, nam đế cư.
Tuyệt nhiên định phận tại thiên thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm.
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư.
Sau đấy đă đập tan đạo quân Tống xâm lược. Trần Hưng Dạo và các người
lính của ông đă hét vang lừng Sát Thát, Sát Thát trước đội quân hùng mạnh
Nguyên Mông. Sau ba lần xâm lược thất bại, bị hao binh tổn tướng, Hốt
Tất Liệt đành từ bỏ mộng Nam Chinh. Các chiến binh của người anh hùng Lê
Lợi đă tiêu diệt gọn đội viện binh nhà Minh, chém đầu Liễu Thăng ở ải
Chi Lăng, vây khốn Vương Thông ở Đông độ Và nhà quân sự tài ba Nguyễn
Trăi bằng những vần thơ sắt thép "B́nh Ngô Đại Cáo" một mặt đuổi quân
Vương Thông về Trung Quốc, chấm dứt ách đô hộ của nhà Minh, một mặt khẳng
định chí khí, tinh thần tự tôn của dân tộc VN:
Trải Triệu, Đinh, Lư, Trần nối đời dựng nước,
Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương.
Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau,
Nhưng hào kiệt không bao giờ thiếu.
Với chí khí như thế, tinh thần dân tộc như thế, chúng tôi những người
con đất Việt sẽ đến lúc noi gương Lư Thái Tổ đ̣i nhà Tống những động
phía Bắc, Nguyễn Huệ đ̣i nhà Thanh trả hai tỉnh sau khi đă đập tan 20
vạn quân Thanh, giành lại nhưng ǵ đă mất. Liệu lúc đó Trung Quốc có
nuốt trôi những món quà mà DCSVN đă tặng không ???
Trong bài viết của ông có hằng hà sa số từ "hữu nghị". Không hiểu ông
ngụ ư "hữu nghị" ở đây có nghĩa ǵ mà các ông vẫn tiếp tục xâm chiếm VN.
Thời Mao Trạch Đông miệng nói hữu nghị, nhưng vẫn ra tay cướp ải Nam
Quan, quần đảo Hoàng Sa Đặng Tiểu B́nh xua quân đánh VN sau đó chiếm
luôn hàng loạt cao điểm của VN. Họ Giang th́ thúc ép, dùng mỹ nhân kế để
bắt Lê Khả Phiêu kư Hiệp dịnh Biên Giới và Hải phận làm mất đi của VN
gần 1.000km2 đất và 10.000km2 biển. Vậy chúng ta thử bàn xem, Trung Quốc
có cần hữu nghị thật sự với Việt Nam, hay đấy chỉ là những lời đăi bôi,
như những ân sủng của thiên triều ban cho chư hầu man di mọi rợ.
Trung Quốc những năm vừa qua đă đạt được nhiều thành tựu đáng kính phục.
Nhưng những thành tựu đấy đă sâu sắc chưa, cơ bản chưa lại là một chuyện
đáng bàn. Về kinh tế: GDP tăng liên tục, đến tháng 12 năm 2001 đă đạt được
1160 tỷ USD, được gia nhập vào Tổ chức thương mại thế giới, đời sống
nhân dân càng ngày càng tốt lên.
Nhưng chúng ta cũng dễ thấy sự phân hoá giàu nghèo trong xă hội ngày
càng sâu sắc. Tất cả những thành tựu, sự tăng lên chỉ tập trung một phần
nhỏ nhân dân có dính líu tới chính quyền, hoặc những thành phần biết làm
kinh tế. Mâu thuẫn giàu-nghèo, nông thôn-thành thị, đồng bằng-miền núi,
lục địa-những nơi có hải cảng, Nam-Bắc càng ngày càng gay gắt. Hơn nữa,
Trung Quốc là đất nước đông dân nhất thế giới và thành phần mù chữ, học
chỉ đến sơ cấp th́ chiếm đa số. Đây chính là gánh nặng lớn cho TQ. Sự
phát triển nhờ sử dụng khoa học, công nghệ mới sẽ đến một lúc bị yếu tố
con người tŕ kéo lại, dẫn đến phát triển chậm lại và đến lúc suy thoáị
Ngay thời hoàng kim nhất của TQ (tức là bây giờ) mà Tổ chức lương thực
thế giới đă cảnh báo: nếu không cẩn thận th́ trong ṿng năm năm nữa hàng
triệu người dân sẽ bị thiếu đói.
Về khoa học kỹ thuật: phóng thành công phi thuyền không người lái, đạt được
nhiều thành tựu trong lănh vực hạt nhân. Nhưng những thành tựu này
không phải của người Trung Hoa. Trên thế giới người ta đă làm những việc
này từ lâu rồi. Phải nói TQ biết áp dụng tốt những khám phá của người
khác. Nhưng để đột phá, phát triển mạnh cần phải có những phát minh độc
đáo của ḿnh như người Mỹ đă phát triển về kỹ nghệ thông tin từ thập
niên 50 dẫn đến nền kinh tế phát triển mạnh đến bây giờ đă trở thành
siêu cường số một. Trung Quốc chưa hề có những phát minh then chốt.
Về quân sự: phát triển mạnh hải quân nhưng phải mua hạm đội của Nga,
không quân th́ trang bị SU-27 cũng của Ngạ Có vũ khí hạt nhân, nhưng bây
giờ đă biết bao nhiêu nước biết làm và đă sản xuât vũ khí hạt nhân,
không nói đến chuyện vũ khí hạt nhân của TQ chỉ là tṛ vặt vănh đối với
những loại hạng nặng của Mỹ, Nga, Pháp, Anh.
Về đối nội: TQ là một trong những nước có t́nh trạng quốc nội phức
tạp nhất thế giới.
Những ngọn lửa đối kháng âm ỉ cháy chờ ngày bùng lớn. Không kể Đài Loan
đă tách ra, trong Trung Quốc c̣n có sự đối kháng của người Urgut ở Tân
Cương, người Tây Tạng ở Hy Mă Lạp Sơn, người Mông cổ ở Nội Mông, người
Thanh ở Măn Châu Lư. Ta có thể kể thêm sự đối kháng của thành phần kinh
tế giàu có nhưng vẫn bị trị ở phía Nam với thành phần chính quyền ở phía
Bắc.
Về đối ngoại: Trung Quốc hay tự hào về những thành tựu ngoại giao của
ḿnh như hợp tác chặt chẽ với Mỹ, hợp tác toàn diện với Nga, nằm trong
nhóm Thượng Hảị Nhưng thực tế những thành tựu đó chỉ là lớp son che đậy
những mâu thuẫn âm ỉ từ bao đời naỵ Mỹ chỉ hợp tác với TQ về kinh tế,
c̣n về quân sự chưa bao giờ hợp tác cả. Mỹ đă thẳng thừng tuyên bố sẽ
cùng với Đài Loan giáng trả nếu như TQ dùng vũ lực thâu tóm Đài Loan.
Phía Bắc, TQ giáp với Nga cùng với mối thù Nga đă cướp đất TQ từ thời
Thanh. Nước Nga lại là siêu cường về quân sự, tất cả những thành tựu về
khoa học kỹ thuật cũng như về quân sự của Nga th́ c̣n lâu TQ mới đuổi
kịp. TQ lại giáp với Mông cổ với mối thù TQ sát nhập một phần lớn lănh
thổ Mông cổ vào đời Nguyên. Phía Đông Bắc giáp với hai nước Triều tiên.
Nước Nam Hàn những năm gần đây phát triển rất mạnh, là một trong 14
trung tâm kinh tế thế giớị C̣n Bắc Hàn với đường lối phát triển quân sự
đă có những thành tựu đáng kể trong lĩnh vực hoả tiễn và có khả năng sản
xuất được đầu đạn hạt nhân. Hai nước này gần đây đă có ư đồ thống nhất.
Khi họ là một th́ Triều Tiên trở thành siêu cường về quân sự lẫn kinh
tế. Ngoài khơi Đông Bắc Trung Quốc có Nhật Bản-một siêu cường kinh tế
với trữ lượng ngoại tệ lớn nhất thế giớị Nhật Bản c̣n là một trong những
trung tâm khoa học kỹ thuật lớn nhất nh́ thế giớị Chính sách của Nhật
Bản những năm gần đây cho thấy Nhật Bản cố gắng bằng kinh tế lôi kéo các
nước ASIAN về phía ḿnh để cô lập Trung Quốc. Nhật Bản và Hàn Quốc là
những mối đe doạ lớn đối với TQ. Phía Tây và Tây Bắc, Trung Quốc giáp
với những nước Cadắctan, Kirgizia, Tajikistan, Afganistan có truyền
thống thân Nga và là những nước theo dạo Hồi - anh em cùng một tôn giáo
với những người Urgut ở Tân Cương. Phía Tây Nam giáp với Ấn Dộ, một nước
đông dân ngang với TQ, khoa học kỹ thuật, quân sự hoàn toàn không thua
kém TQ. Ấn Dộ và TQ đă đụng độ với nhau và Ấn Độ luôn luôn nhớ sự ủng hộ
của TQ đối với Pakistan. Phía Nam giáp với Miến diện một ổ ma túy có thể
đầu độc hàng triệu triệu thanh niên TQ. Ngoài khơi Đông Nam, v́ chính
sách hiếu chiến của TQ, TQ đă làm bất hoà với hàng loạt nước trong khối
ASIAN.
Những phân tích trên cho thấy những thành tựu có được của TQ chỉ là bề
nổi c̣n những nỗi lo và sự đe doạ quá là nguy hiểm. Một khi có biến xảy
ra, ai sẽ - nếu không phải hậu phương vững chắc của TQ - không tấn công
TQ sau lưng để TQ đối phó những mối hiểm hoạ phía trên. Đó là Việt Nam.
Lịch sử từ ngàn xưa đến nay cho thấy, Việt nam dù đă bao lần đối phó với
Trung Quốc nhưng chưa bao giờ có ư muốn tấn công Trung Quốc.
Thưa ông Tề, đúng là đă đến lúc hai nước chúng ta phải đặt nền móng để
xây dựng một t́nh hữu nghị thật sự vững chắc. T́nh hữu nghị đó dựa trên
tinh thần tôn trọng quyền lợi lănh thổ, kinh tế, chính trị, văn hoá, dựa
trên tinh thần b́nh đẳng và sự ứng xử công minh. T́nh hữu nghị đó hoàn
toàn không phải là một ân sủng theo kiểu chúng mày cắt cho ông một ít
đất đai, chúng ông sẽ ban cho ít hữu nghị như các ông thường làm. T́nh
hữu nghị đó không phải là một ân sủng để một bên có thể ban phát cho bên
kia được mà dựa trên nền tảng hai bên đều có lợị Ịể có một t́nh hữu nghị
bền vững chúng ta cần có thiện chí muốn trở thành lân bang tốt của nhau,
cần có một trái tim lương thiện để không sử dụng những mẹo tiểu nhân đục
nước béo c̣. Hành động đi đêm vừa rồi của hai dảng và hai hiệp định kư
ngày 30-12-1999 và 25-12-2000 đă phản lại quyền lợi của nhân dân hai nước,
và càng khắc sâu thêm hố ngăn cách và hằn thù giữa hai dân tộc. Nó hoàn
toàn là đi ngược lại với t́nh hữu nghị mà các ông thường ra rả ca tụng.
Để chứng minh cho thiện chí xây dựng t́nh hữu nghị bền vững Trung-Việt,
thiết nghĩ Trung Quốc hăy từ bỏ mộng chinh phục nước khác, đối xử với
Việt Nam như một quốc gia độc lập có chủ quyền, chớ không như nước chư
hầu của Trung Quốc như thời phong kiến. Hăy chấm dứt ngay hai hiệp định
quá bất công đối với nhân dân Việt Nam kư ngày 30-12-1999 và 25-12-2000.
Hăy trả lại cho Việt nam những ǵ mà bè lũ thối nát cầm quyền DCSVN v́
tham vinh đă dâng cho Trung Quốc và những ǵ Trung Quốc đă xua quân qua
chiếm trong quá khứ. Tất cả những đàm phán tiếp theo để đạt được biên
giới ổn định và hoà b́nh như hai nước hằng mong ước sẽ dựa trên nền tảng
hai hiệp định Pháp-Thanh 1887 và 1895. Đó là thượng sách duy nhất để xây
dựng mối quan hệ Trung-Việt theo phương châm 16 chữ như các ông thường
nói "láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới
tương lai". |