Đất Việt

Đất Việt kính chào bạn độc .....  Vận động và hổ trợ tinh thần Đa Nguyên
Kính họa vận bài thơ : " Đêm Thu Mộng Thấy Xuân " của Thi sĩ  Trần Văn Lương .
 

 THU  DẠ  KHÚC  2

 

Lâu  lắm  trên  môi  vắng  nụ  cười
Từ  ngày  cánh  én  lạc  muôn  nơi
Thu  tàn  mấy  độ  mờ  sương  phủ 
Xuân  đến  bao  lần  ngập tuyết  phơi
Cố  quốc  châ.p  chờn  như  ảo  ảnh
Xứ  người  trôi  nổi  tợ  mây  trời
Tâm  tư  chất  ngất  bên  bờ tịch
Bóng  nguyê.t  soi  ḷng  nỗi  nhớ  rơi  .

 

* Lâm  Hoài  Vũ

Âm Hán Việt:

 Thu Dạ Mộng Kiến Xuân

 

Mộng kiến hoàng mai đóa đóa khai,
Tâm trung thố tưởng cựu xuân lai .
Kính tiền, trứu diện tŕnh khô tiếu,
Đăng hạ, tàn  y  hiê.n  cổ đài .
Tịch tịch u t́nh trầm tửu để,
Mang mang cố lư ẩn thiên nhai .
Dạ thâm, song ngoại tầm hoa ảnh,
Lệ dữ thu sương tẩm phá hài .

 Trần Văn Lương

 
Dịch nghĩa:

Đêm thu nằm mộng thấy mùa xuân

 

Nằm mơ thấy mai vàng từng đóa nở,
Ḷng lầm tưởng là mùa xuân cũ tới .
Trước gương, mặt nhăn bày ra nụ cười khô,
Dưới đèn, manh áo rách hiê.n  vết rêu cũ.
Lặng lẽ mối t́nh thầm kín ch́m đáy rượu,
Man mác làng xưa ẩn ở chân trời .
Đêm sâu, ra ngoài cửa  đi t́m bóng hoa,
(Chỉ có) nước mắt và sương thu thấm ướt đôi giày rách.

 
Dịch thơ :

Đêm Thu Mộng Thấy Xuân

 

Cành mai trong mộng lả lơi cười,
Ḷng nhủ thầm xuân đă tới nơi .
Trước kính, vành môi nhăn nhúm nở,
Dưới đèn, tấm áo mốc meo phơi .
Lặng lờ t́nh cũ ch́m men rượu,
Man mác quê xưa ẩn góc trời .
Lạnh lẽo vườn khuya, mai vắng bóng,
Đôi giày rách đẫm giọt thu rơi .

Cali 11/2003

 
Lời than của Phi Dă Thiền Sư:
Hỡi ơi, đêm thu lạnh lẽo buồn tênh đă kéo dài quá 28 năm trên đất mẹ.  Biết bao giờ dân Việt mới thấy lại được mùa xuân đích thực của ngày xưa!