HAI KẺ ĐỒNG LOẠI T̀M ĐẾN NHAU !
Hôm nay, sắp đến ngày kỷ niệm lần thứ 28 tháng Tư Đen, tôi cảm thấy
chẳng đặng đừng phải bộc bạch đôi lời thô thiển về một vấn đề chung rất nhức
nhối và đă nhức nhối quá lâu đến mức chịu hết nổi của cả tập thể người VN tị nạn
hải ngoại.
Dĩ nhiên cộng đồng di dân nào trên thế giới cũng đều hỗn tạp, gồm đủ
mọi thành phần. Riêng cộng đồng tị nạn VN lại càng hỗn tạp hơn, v́ nó là sự tái
tụ của một xă hội vàng thau lẫn lộn bất ngờ bị tan vỡ manh mún trong hoảng loạn,
với một di sản mặc cảm tri thức dị biệt đến mâu thuẫn cùng cực giữa các thành phần
đă hoàn toàn mất định hướng. Hiện tượng là sự chia rẽ quá dễ dàng, chỉ cần một
sự bất đồng ư kiến nhỏ bé về vấn đề chống Cộng, hay tranh dành một cái danh hăo
của một chức vụ lèo chẳng ra ǵ cũng đủ biến đôi bạn thân hóa thành thù nghịch,
rồi trở nên hết sức sâu sắc đến mức kéo theo cả hai gia đ́nh ấy (gồm cả con
cháu, bạn bè xa gần) vào ṿng lạnh nhạt vô phương hàn gắn. Tệ trạng này đă xảy
ra trong tập thể người VN tị nạn khắp nơi trên thế giới suốt 28 năm qua. Không
một ai có thể phủ nhận được!
Tuy nhiên, đó vẫn không phải là điều tôi sẽ đề cập đến trong bài này.
V́ tôi thừa biết con người chỉ đoàn kết khi nào cùng chung cảnh ngộ khó khăn hay
gặp cơn hoạn nạn. Nhưng khi con người đă cơm no, áo ấm, kiếp sống đă đổi lốt,
loài ṇng nọc đă đứt đuôi hóa thành ếch nhái rồi, th́ vấn đề dương danh trở
thành một thứ nhu cầu quan yếu, không thể thiếu. V́ thế, nên hằng ngày đă đẻ ra
những chuyện chê bai , dèm xiểm lẫn nhau. Từ bản thể hai chữ dương danh chẳng có
ǵ gọi là xấu hay tốt, mà chỉ có cách dương danh như thế nào là xấu hay tốt mà
thôi. Bởi vậy cổ nhân mới dạy:danh xứng kỳ đức. Thí dụ một kẻ bất tài, bản chất
lưu manh, hèn hạ, cố vào luồn ra cúi, để xin xỏ cho kỳ được chức chủ tịch hạ
viện, và chức thủ tướng vài ngày, th́ cái danh ấy mà dương lên, không khỏi nó
bốc mùi xú uế. Ngu?c l?i m?t ngu?i cĩ tài nang, cĩ nhân cách, mà duong danh th́
r?t t?t. B?i sự dương danh dĩ là d?u m?i c?a tinh th?n c?nh tranh, c?u ti?n m?t
cách cơng khai , chính dáng. V́ th? sự nổi danh cũng có hai loại : chính đáng và
bất chính. Nổi danh bằng tài, đức của ḿnh, không cần phải phỉ báng, chê đè ai,
là chính đáng. Nhưng, ngược lại, xuyên tạc sự thật, hàm hồ chửi bới vung vít kẻ
khác, để gián tiếp đánh bóng cho ḿnh, để dương danh ḿnh lên, tức là thủ đoạn
bất chính.
Trong c?ng d?ng xă h?i, ngoại trừ những kẻ bản chất ù ù cạc cạc,
trí óc đần độn, không phân biệt nổi sự hay/ dở, phải/ trái... ai cũng dư biết
tṛ phản tuyên truyền gọn nhất, dễ nhất là : đổi trắng thay đen, nói ngược lại
toàn bộ sự thật. V́ th?, ngu?i khơn luơn luơn ph?i t́m hi?u du lu?n d? 2 chi?u
thu?n và ngh?ch, d? phán xét cơng minh.
Mặt khác, người b́nh thường nhất trong thiên hạ cũng biết: muốn tự
đề cao ḿnh lên là cứ việc chửi bới, chê bai bừa băi những ai đă nổi danh hơn
ḿnh và có tư cách hơn ḿnh. Như thế, chẳng cần phải mất công, mất th́ giờ trau
dồi trí tuệ và đức hạnh làm ǵ, chỉ trong giây lát, kẻ chuyên môn chê đè chửi
bới người khác đă có ngay ảo tưởng...hơn người rồi! V?y mu?n phân bi?t k? hay,
ngu?i d?, chúng ta ch? v?i tin ngay k? chê bai, ch?i b?i ngu?i khác, mà c?n ph?i
d?ng năo d? suy lư, và ki?m ch?ng s? ki?n.
Quan sát sinh hoạt cộng đồng Việt Nam tị nạn khắp nơi hải ngoại,
suốt 28 năm qua, chúng ta không khỏi đau ḷng nhận thấy đâu đâu cũng đều một loại
hàm h?, đổi trắng thay đen như thế cả. Mới đây, nhân chuyện ông Kỳ về nước, ta
c̣n thấy một sự cố bất ngờ đáng ngạc nhiên hết sức đă bày ra trước mắt mọi người
là căn bịnhdương danh bất chính va ø chửi bậy, chê càn này đă thấm nhiễm cả vào
đến tận gan ruột của một vài kẻ vốn được coi như có tên tuổi trong cộng đồng
Việt Nam tị nạn ở hải ngoại. Điển h́nh nhất là hai ông Nguyễn Xuân Vinh và
Nguyễn Bá Cẩn. Một người có học vị tiến sĩ, mang danh trí thức. Một anh dốt đặc,
gốc loài ṇng nọc, chuyên ba hoa rỗng tuếch, mang danh cựu chủ tịch Hạ Viện, cựu
thủ tướng vài giờ trước khi bỏ chạy!
Tuy hai người này thuộc hai thành phần khác nhau rơ rệt. Nhưng lạ
thay! cả hai đều có chung một mẫu số, nhắm chung một đối tượng, theo đuổi cùng
một mục đích, và cùng áp dụng chung một chiến thuật. Đó là chiến thuật khủng bố
tư tưởng!
Cả hai đều có thói lạm dụng các danh nghĩa :quốc gia, dân tộc, chiến
sĩ, chống Cộng?...và đă sử dụng các danh nghĩa ấy như một thứ vơ khí khủng bố
tinh thần nguy hiểm hơn cả bom đạn, để khủng bố quần chúng lương thiện, tấn công
bất cứ ai vô phúc bị lọt vào sổ đen ác cảm, hay tư thù của họ, hoặc không chịu
ngoan ngoăn xếp hàng về phe với họ. Thí dụ: khi muốn tiêu diệt ông Kỳ, đồng thời
gây kinh hoảng tối đa trong đám quần chúng, hai ông Vinh, Cẩn đă vận dụng ngay
các chiêu bài quốc gia, dân tộc và chiến sĩ... để khủng bố tư tưởng của họ.
Hiện nay, nhiều nơi trên thế giới, nhất là HK, đang bị điêu đứng v́
nạn khủng bố bằng bom đạn. Nhưng riêng cộng đồng tị nạn Việt Nam lại bị đại họa
khủng bố tinh thần của bọn chống Cộng bằng cái lưỡi gỗ, với cái tai lừa và cặp
mắt sành!
Tiếp tay một cách hiệu lực cho đại thảm họa này suốt 28 năm qua ở
khắp nơi hải ngoại là những tờ báo chợ, những đài phát thanh hàng tôm hàng cá, ở
Bolsa, thủ đô người Việt tị nạn ở HK. Cộng thêm vào đó là tâm lư về hùa, hưởng
ứng mù quáng của con người như đại văn hào Pháp Voltaire đă nói: Phần đông con
người giống như những đàn chóù tru, khi nghe đàng xa các con chó khác tru!
BIẾN DANH TỪ THÀNH VƠ KHÍ KHỦNG BỐ!
Dưới đây xin quí vị hăy chịu khó động năo trong giây lát để phán xét
xem các thứ chiêu bài mà bọn tá danh chống Cộng đă dùng làm vơ khí để khủng bố
tinh thần cộng đồng chúng ta suốt 28 năm qua có phần nào hợp lư hay không?
- PHẢN BỘI QUỐC GIA DÂN TỘC: Bốn chữ này hiển nhiên dùng để chỉ quốc
gia VN là một gỉai bán đảo h́nh chữ S nằm bên bờ biển Thái B́nh Dương, trong
vùng Đông Nam Á Châu. Dân tộc VN là 75 triệu người hiện đang sinh sống trên mảnh
đất ấy. Điều này không một ai phủ nhận được. Như thế, cái khu có tên là Little
Saigon với khoảng vài ba trăm ngàn người VN tị nạn tạp nhạp, nằm trong vùng
Bolsa, thuộc tiểu bang Cali của nước Hoa Kỳ, không thể coi là quốc gia VN và dân
tộc VN. Vậy, những ai đă về thăm quê hương không thể kết tội họ là phản bội
quốc gia dân tộc được. Lẽ ra phải nói ngược lại mới đúng!
Riêng ông Kỳ, trong chuyến về thăm quê hương đầu tiên vừa qua, đă
gióng lên tiếng chuông báo động nghiêm trọng đại thảm họa bành trướng của Trung
Quốc trước quốc dân đồng bào trong nước cũng như khắp nơi hải ngoại, không thể
coi như một hành động phản bội quốc gia dân tộc. Ngược lại, ta phải công minh
nh́n nhận đó là một thái độ yêu nước nhiệt t́nh. Ngay đây, tôi phải nói thẳng
cho các ông Vinh, Cẩn và các nhóm chống Cộng mù quáng ở hải ngoại biết rằng: nếu
khi nào Trung Cộng xua quân xâm chiếm Việt Nam, chính tôi sẽ là kẻ đầu tiên
xung phong về nước, tự nguyện chống ngoại xâm. Lúc đó vấn đề Quốc Gia hay Cộng
Sản không c̣n một ư nghĩa ǵ đối với tôi nữa. Dân tộc tôi và đất nước Việt Nam
của tôi trên hết!
Tôi tin rằng khi về nước, ông Kỳ đă nêu vấn đề Trung Quốc lên trong
tinh thần đó. Hai ông Vinh và Cẩn đă không cảm nhận được bằng trí tuệ nỗi ưu tư
trước thảm họa xâm lăng của TQ, tức hai ông này đă không có ḷng yêu nước và
không thiết tha ǵ với dân tộc bằng ông Kỳ. V́ thế hai ông này đă để cho ḷng
hờn ghen, đố kỵ nhỏ nhen sai xử, nổi máu tranh danh đoạt lợi, buông lời mạt sát
ông Kỳ thậm tệ. Với cung cách chống Cộng kiểu đó, ai cũng dễ nhận thấy : giả
thiết, bây giờ nếu cuộc xâm lăng của TQ diễn ra trên đất nước Việt Nam, chắc
chắn hai ông Vinh và Cẩn cùng với đám lâu la, bộ hạ ở khu Bolsa sẽ không ngần
ngại ǵ kéo nhau xuống đường hô hào, kêu gọi đồng bào đi biểu t́nh đả đảo CSViệt
Nam, và hoan hô Trung Quốc tưng bừng ?!
Như thế, phải chăng là yêu nước, yêu dân tộc ? Phải chăng là chiến
sĩ chống Cộng kiên cường?! Ôi, thật sự tôi không ngờ đến ngày nay mà loài vi
khuẩn Lê Chiêu Thống vẫn hăy c̣n bám trụ trong những bộ óc xôi thịt của cộng
đồng người Việt Nam tị nạn ở hải ngoại!
- BÔI NHỌ DANH DỰ DÂN TỘC. - Càng nực cười hơn, khi tôi nh́n thấy
một tấm h́nh đăng trên tạp chí VH, số đặc biệt Qui est Ky ? tháng 2.04, trg 19.
Giữa đám đông biểu t́nh ấy có một phụ nữ đứng giữa giơ cao tấm bảng in rơ khẩu
hiệu đả đảo Ng. Cao Kỳ bôi nhọ danh dự quốc gia dân tộc . Tôi nh́n kỹ, thấy
người đàn bà này c̣n có vẻ nửa chừng xuân, mặt mũi tương đối sáng sủa, ăn mặc
khá tươm tất ( tức không thuộc loại Sến Nương hay Chị Em Ta!), khiến tôi càng
thắc mắc nhiều hơn về câu khẩu hiệu tố ông Kỳ một cách quá ngu si, đần độn như
thế.
Nhân dịp này, ta hăy bỏ chút th́ giờ thử lạm bàn về vấn đề bôi nhọ
danh dự xem sao. Trong phạm vi hẹp giữa hai cá nhân hoàn toàn xa lạ, vô can, một
người nọ bỗng hô hoán tố khổ người kia bôi nhọ danh dự của ḿnh đă là một chuyện
tiếu lâm rồi. Thí dụ hôm đó, giữa cuộc biểu t́nh đông đảo, người đàn bà này giơ
cao khẩu hiệu với câu đả đảo Ng.Cao Kỳ đă bôi nhọ danh dự của tôi! ...chắc cũng
đă khiến nhiều người không điên, hay chưa mắc bịnh tâm thần, không khỏi phải
giật ḿnh kinh ngạc lắm lắm. Huống chi bà ta lại đả đảo ông Kỳ v́ tội bôi nhọ
danh dự quốc gia, dân tộc!
Thế mà lạ lùng thay! Chẳng ai trong đám đông ấy đă coi người đàn bà
này như một con mẹ điên khùng, mà lại c̣n đem h́nh ấy đi đăng báo , để khoe
khoang với mọi người. Ôi, thiên hạ đă loạn thần kinh, loạn ngôn, và loạn luân
hết cả rồi hay sao?!
Nên nhớ: một quốc gia làm ǵ có danh dự riêng như một ông A, bà B.
Danh dự của một quốc gia, nếu có, là do dân tộc ấy tạo nên. Danh dự một dân tộc
cũng thế, là một thứ danh dự tập thể, nếu có cũng do công sức của đại đa số dân
tộc ấy xây đắp hết thế hệ nọ đến thế hệ kia mà thành. Một kẻ dù làm vua như
Tần Thỉ Hoàng, Néron..., hay tổng thống tại vị mà làm điều sai quấy như TT Nixon
( vụ Watergate) và Clinton ( vụ Monica Lewinsky) cũng đâu phải đă bôi nhọ danh
dự cả dân tộc HK.
Không một cá nhân nào có quyền được đồng hóa với cả quốc gia dân
tộc! Ngược lại, một quốc gia dân tộc cũng không bao giờ bị đồng hóa bởi hành
động của bất cứ một cá nhân nào hết. Vậy, câu khẩu hiệu kể trên của người đàn bà
ngu dại trong đám biểu t́nh kia, nếu không điên th́ nó chính là một quả bom của
quân khủng bố, đă đem cả cái đại khối quốc gia dân tộc VN ra làm một thùng thuốc
nổ, để mong đàn áp ông Kỳ, đồng thời để hù dọa, và làm run sợ những kẻ khác muốn
nối gót ông Kỳ!
Tóm lại, theo tôi, những ai muốn chống việc ông Kỳ về nước và suy
đoán ông ấy đă khuất phục CS, những kẻ ấy phải chịu khó động năo thêm chút nữa,
để t́m ra một lư cớ nào khác xác đáng hơn, đứng đắn hơn, trí thức hơn. Giờ đây,
mới chống có một ḿnh ông Kỳ mà c̣n ngu dốt, quờ quạng, dở hơi đến như thế, th́
làm sao mà chống nổi cả một guồng máy chính quyền CS với trên 2 triệu đảng viên
cho được?!
- ĐÂM SAU LƯNG CHIẾN SĨ: Bốn chữ này đă bị lạm dụng quá đáng, biến
thành một sáo ngữ cùn ṃn chẳng khác nào cụm từ BÔI NHỌ DANH DỰ QUÂN ĐỘI. Sau
ngày 30.4.75, hai cụm từ này đă trở thành hai khẩu hiệu sắt máu nhất, gây kinh
hoàng, tạo run sợ cho nhiều người yếu bóng vía nhất trong cộng đồng người Việt
tị nạn ở hải ngoại. Tên nào vô phúc bị kẻ thù tiểu nhân gán cho cái bản án với
4 chữ dơ bẩn đó, nếu không bị một trận đ̣n hội chợ thập tử nhất sinh, và cộng
đồng ruồng rẫy, các báo chợ, đài phát thanh hàng tôm hàng cá ở Bolsa đua nhau
túa lên vu khống trắng trợn, chửi rủa vô tội vạ, th́ tất cũng sẽ bị đốt nhà hoặc
bị ám sát... Chẳng cần phải t́m bằng chứng đâu xa. Chính tôi đă là nạn nhân oan
nghiệt, cay đắng của mấy chữ này. Bây giờ và cho cả đến ngày tôi sắp nhắm mắt
ĺa bỏ kiếp người Việt Nam khốn nạn này, nếu có ai hỏi, tôi vẫn có thể kể ra
vanh vách tên tuổi của từng người trong bọn đă mạo danh quân đội, mượn lốt chiến
sĩ, để tiếp tục áp chế người dân cô thế, bưng bít dư luận, và cố duy tŕ địa vị
quân đội làm cha dân như tướng Nguyễn Khánh đă từng tuyên bố!
Đối với tôi, là một thường dân, bị gán tội bôi nhọ danh dự quân đội
và đâm sau lưng chiến sĩ đă đành. Mọi người cứ tin như thế cũng được thôi. Nhưng
c̣n ông Kỳ, xuất thân là một vị tướng lănh, từng giữ chức thủ tướng, phó tổng
thống của miền Nam. Ông Kỳ đă từng tỏ ra chống Cộng hung hăn nhất, và sau năm 75
đă bị CS Việt Nam kết tội là giặc lái có nhiều nợ máu với nhân dân nhất. Thế mà
ngày nay , chỉ v́ một chuyến về thăm quê hương công khai, chững chạc, đă bị
những kẻ vô danh tiểu tốt, xuất xứ mù mờ, không có thành tích chống Cộng nào,
bỗng nổi lên hùa nhau nhân danh chính nghĩa quốc gia và chủ trương chống Cộng
kiểu con Cà Cuống, nhâu nhâu sỉ vả ông Kỳ, kết tội ông Kỳ đă đâm sau lưng chiến
sĩ và bôi nhọ danh dự quân đội. Như thế có phải là một sự nghịch lư phi thường
không?
Riêng hai ông Vinh-Cẩn, theo tôi nghĩ, lại càng chớ nên dại dột cáo
buộc ông Kỳ cái đại tội không tưởng này. V́ ông Vinh đă từng đào ngũ,và đào tẩu
ra hải ngoại trong thời chiến. C̣n ông Cẩn, với tư cách tân thủ tướng, đă bỏ
nhiệm sở ngay vài giờ sau, để t́m cách chuồn êm ra ngoại quốc một tuần lễ trước
khi quân CS chiếm Sài G̣n. Trong khi đó ông Kỳ vẫn c̣n ở trong nước, hiên ngang
đi đây đi đó, kêu gọi đồng bào tập họp đấu tranh chống quân CS. Ông Kỳ chỉ rời
bỏ đất nước vào những giây phút tuyệt vọng cuối cùng!
Đến đây, không chừng vẫn c̣n vài người có thể tiếp tục ngụy biện,
cho rằng hành động về thăm quê hương với những lời tuyên bố trên báo chí vừa qua
của ông Kỳ là hành động đầu hàng CS, tức đă đâm sau lưng chiến sĩ. Nếu như thế,
quả thực những người này đă chẳng khác ǵ hai ông Vinh- Cẩn. Nói chính trị mà
chẳng hiểu biết ǵ về chính trị. Trước một đống hỗn độn những nhận định t́nh
h́nh đất nước, thời cuộc bang giao quốc tế, xen lẫn với những lời phát biểu quan
điểm thẳng thừng trước nhà nước CS, cùng với những lời xă giao trong mấy câu
chuyện làm quà lúc xả hơi thân mật, họ đă không phân biệt được điều nào của ông
Kỳ là chính, điều nào là phụ. Chẳng những đă ù ù cạc cạc như thế, những người
công kích c̣n mang sẵn trong đầu một định kiến hoàn toàn sai lạc về ông Kỳ, để
từ đó vội vă buộc án gán tội vu vơ cho một người đáng lẽ họ nên tâm phục. Theo
tôi, những người này, nếu họ không đủ can đảm và không đủ khả năng biện thuyết
để chống chọi với làn sóng dữ của dư luận dơ bẩn hiện thời ở hải ngoại, th́ cũng
nên im lặng giữ lấy chân tâm cho trong sáng.
KHỦNG BỐ TINH THẦN CẢ ... CON CHÁU!
Nay, 28 năm trời dài đằng đẵng đă trôi qua. T́nh h́nh bang giao quốc
tế đă đổi thay toàn diện, người HK và người CS Việt Nam đă không c̣n coi nhau
như những kẻ tử thù trên băi chiến trường nữa. Họ đă công khai bắt tay nhau thân
thiện. Thế mà không ai ngờ tệ nạn dùng danh nghĩa quốc gia, dân tộc và chống
Cộng làm vơ khi khủng bố tư tưởng và tinh thần quần chúng tị nạn Việt Nam vẫn
c̣n bành trướng mạnh mẽ. Bọn khủng bố tinh thần này đă nắm bắt được yếu điểm tâm
lư sợ dư luận và không muốn dây với hủi của giới người Việt tị nạn, tha hồ tung
hoành, tác yêu tác quái, quậy tan nát cộng đồng và gây âm thầm đau khổ cho nhiều
người. Tâm lư sợ dư luận , thực ra cũng chẳng có ǵ đáng trách, bởi Pascal đă
nói:, Dư luận là chúa tể của nhân loại.
Nhưng theo tôi, tâm lư bạc nhược đó không thuộc về bản chất, nên có
thể cải thiện được. C̣n tệ nạn dùng chiêu bài quốc gia, dân tộc, chiến sĩ, chống
Cộng chẳng qua chỉ là một chiến thuật, nhắm khủng bố tinh thần đối phương, bắt
đối phương lương thiện, cô thế, phải qui phục. Chẳng khác nào chiến thuật khủng
bố, đánh bom của một thiểu số bất lương thuộc các băng đảng tội ác, để thực hiện
những âm mưu đen tối riêng của họ.
Như mọi người đă biết, bọn khủng bố (terrorisme) đánh bom trên thế
giới ngày nay chỉ nhắm đối tượng tổng quát. Nhưng bọn khủng bố tinh thần trong
cộng đồng người Việt tị nạn ở hải ngoại lại c̣n tồi tệ hơn, nhắm tới cả đời con,
cháu của đối tượng. Điển h́nh là nhóm khủng bố tinh thần này đă núp dưới chiêu
bài CHỐNG CỘNG, hèn hạ tấn công cô Nguyễn Cao Kỳ Duyên, ái nữ của cựu tướng Ng.
Cao Kỳ. Dĩ nhiên đám này chỉ có một dúm người. Có lẽ tiêu biểu nhất là một tên
bá vơ, núp dưới bút hiệu Thiên Tường, đă viết bài dài 3 trang, lải nhải tận t́nh
bênh vực và biện hộ cho hành động của Ban đại diện cộng đồng vùng HTĐ và hết
lời thóa mạ Ng. Cao Kỳ Duyên trong Về lá tâm thư của Nguyễn Cao Kỳ Duyên (đă
đăng trên ĐC, số 136, trg 75...).
Tên vô danh tiểu tốt này đă cực lực phô trương tinh thần ái quốc cao
độ, và lập trường chống Cộng quyết liệt của bọn chúng, để rồi dùng ngay 2 thứ đó
làm vơ khí khủng bố tinh thần và tư tưởng của Ng. Cao Kỳ Duyên. Nhưng đáng trách
nhất là thủ đoạn bất lương của tên Thiên Tường ấy. Ta cần phải vạch trần ngay ra
đây: trước hết nó qui kết khơi khơi các thứ tội lỗi không tưởng cho ông Kỳ, bằng
những ngôn từ thuộc loại đao to búa lớn chưa từng thấy như: ...vô liêm sỉ, đến
độ đi qú lụy, van xin ơn mưa móc của kẻ thù, xin xỏ được làm tôi tớ...phản bội
trắng trợn đối với tất cả một dân tộc và một quân đội...Dù bố cô mang tội tày
trời bán nước hại dân rành rành ra đó...tên phản bội, vô liêm sỉ Ng. Cao Kỳ...
Sau đó, tên Thiên Tường mới giở thủ đoạn gian ác, suy diễn tương đồng theo câu
tục ngữ : cha nào con nấy, để kết tội luôn cả cô Kỳ Duyên bằng những lời lẽ qui
kết bừa băi, gây đau đớn không ít cho cô Kỳ Duyên và ông Kỳ như sau:... Thật
đúng là cha nào con nấy, cả một quá tŕnh làm tướng cho đến khi làm giặc, ông
Kỳ luôn luôn thích tuyên bố vung vít th́ cô con gái cũng rập khuôn...Cô binh vực
và ủng hộ ông tức là cô mặc nhiên đứng về hàng ngũ của kẻ phản bội!...Dù bố cô
mang tội tày trời bán nước hại dân ta đó...xin lập lại một lần nữa, qua sự ủng
hộ này đương nhiên cô đă đứng vào hàng ngũ bên kia chiến tuyến...
* [ Chú ư: Những chữ nghiêng trong ngoặc kép trên đây, đều là nguyên
văn của tên Thiên Tường. Sở dĩ tôi không thể gọi Thiên Tường bằng ông,- qua hơi
văn, tôi đoán biết tên này đă khá lớn tuổi ! - .V́ bản thân nó đă hèn hạ đến nỗi
không dám chững chạc xưng danh tánh thực, để phát biểu một quan điểm của riêng
nó , đối với một người con gái đáng tuổi con cháu của ḿnh. Tư tưởng và quan
điểm của chính nó mà nó đă không dám công khai nh́n nhận ngay từ đầu, th́ nó
chẳng khác nào như một tên đạo tặc, đă bịt mặt để đi ăn cướp, ăn trộm và hiếp
dâm. Vậy, c̣n ǵ để phải xưng hô lịch sự ? Nơi đây, tôi dám công khai thách thức
tên này ra mặt đối thoại và dẫn chứng các tội kể trên của ông Kỳ cho rơ trắng
đen. Nếu tên Thiên Tường chứng minh được như lời nó đă tố giác, tôi xin làm
Hara-Kiri để đền tội ngay tại chỗ trước mắt mọi người. Tên Thiên Tường nào đó
hăy ra mặt bắt cuộc thách đố này đi !
ĐẶC BIỆT: Nơi đây, để tránh mọi hiểu lầm và xuyên tạc của bọn tiểu
nhân, tôi cần phải nói ngay: sự thách đố này hoàn toàn nghiêm chỉnh, nhắm mục
đích cao thượng là: tôn trọng sự thật, nói sự thật, mong ước tẩy trừ đại họa vu
khống mạ lỵ trong báo giới. Ngoài ra, tôi không hề có ư muốn bênh vực hay biện
minh cho ông Kỳ. Bởi ai cũng biết, ông Kỳ thừa sức để tự biện minh, chẳng cần
đến thứ tôi! ].
Nơi đây gạt bỏ hẳn chuyện tướng Kỳ qua một bên. Tôi chỉ đặt vấn đề
với tên Thiên Tường và một số người chuyên lạm dụng chiêu bài chống Cộng nhân
danh chính nghĩa quốc gia, dân tộc và chiến sĩ , và dùng các thứ chiêu bài ấy
như những quả bom nặng hàng ngàn tấn để khủng bố tinh thần, gây đau khổ cho cô
Kỳ Duyên, và cản trở, phá hoại nghề nghiệp của cô, một thiếu nữ yếu đuối, c̣n
trẻ dại, không đủ khả năng lư luận bằng ngôn ngữ mẹ đẻ để tự vệ.
Đây là một thứ hành động rừng rú, phản lại mọi thứ luật pháp của
các quốc gia văn minh trên thế giới. Đồng thời c̣n phản lại cả nền tảng luân lư
NHÂN, NGHĨA, LỄ, TRÍ, TÍN, với chữ HIẾUcao đẹp tuyệt vời của dân tộc. Trong
bài, tên Thiên Tường cũng đă tỏ ra thông thái dổm, cắt nghĩa đùi theo ư riêng
của nó mấy chữ này. Nhưng rất tiếc, nơi đây không phải là chỗ để tôi gảy đàn tai
trâu!...
Bọn khủng bố đó núp dưới chiêu bài chống Cộng. Nhưng thực tế, họ đă
hành động gian ác và bạo tàn trắng trợn c̣n hơn cả CS gấp ngàn lần. Ngay các
nước CS như: Trung Quốc, Cuba, Bắc Hàn và Việt Nam cũng không hề chủ trương
chính sách dă man kiểu tru di tam tộc của bọn chống Cộng lố bịch này.
Từ 28 năm qua chúng chỉ chống Cộng bằng cặp mắt sành và cái lưỡi gỗ
với bộ óc bă đậu. Chúng chỉ là một dúm người, nhưng lại to mồm nhân danh bừa băi
cả quốc gia dân tộc để chống Cộng, và đă tung hoành như chốn không người ở khắp
nơi hải ngoại, không một ai dám phản kháng, v́ sợ bị đốt nhà và ám sát.
Tôi nói như thế mà vẫn không hàm hồ suy diễn, hay qui kết vu vơ chút
nào. Những ǵ tôi viết và lư luận đều căn cứ trên những cơ sở vững chắc, ai cũng
có thể kiểm chứng và nhận ra được tính hợp lư của nó. Đây nhé, sau khi đọc xong
2 tiền đề biểu diễn sự tương đồng giữa CỘNG SẢN và CHỐNG CỘNG ở hải ngoại tôi
nêu lên, rồi bạn cứ tự nhiên rút ra lấy một kết luận xem sao:
A.- HÀNH ĐỘNG CỦA CỘNG SẢN
- Nhân danh đảng và nhà nước, nhân danh quốc gia dân tộc, được quyền làm
mọi thứ, kể cả tội ác giết người trong bóng tối
- Dùng vơ lực công khai đàn áp quần chúng, ám sát những phần tử
chống đối
- Tuyên truyền vu khống, mạ lị, trấn lột đàn áp báo chí
- Bưng bít dư luận, loan tin một chiều
- Xách động, cưỡng bách con đấu tố cha mẹ
- Truy đ́ lư lịch đến 3 đời con, cháu...
B.- CHỐNG CỘNG Ở HẢI NGOẠI
- Một nhóm bất lương tụ tập nhau, lập ra các băng đảng tự mệnh danh
quốc gia, tự xưng Chống Cộng, là chiến sĩ bảo vệ quốc gia, dân tộc..., để tự
dành độc quyền sử dụng các chiêu bài quốc gia, dân tộc, chống Cộng. Mượn danh
nghĩa này, chúng thẳng tay cưỡng bách quần chúng tị nạn thấp cổ bé họng phải
tuân phục bằng những biện pháp đàn áp , trấn lột. Điển h́nh là băng đảng Mặt
Trận Hoàng Cơ Minh, và các nhóm giặc cỏ nhân danh chống Cộng, chụp mũ Cộng Sản
bừa băi cho những người lương thiện, có tư thù, hay bất đồng ư kiến. Bọn này tổ
chức biểu t́nh , lấy số đông làm áp lực, tố khổ những ai không chịu a dua theo
chúng, để khủng bố tinh thần, áp đảo tư tưởng quần chúng cô đơn. Đó là chính
sách độc tài và đấu tố c̣n tệ hơn cả CS!
- Những ai nói lời ǵ, làm việc ǵ không vừa ư bọn Chống Cộng này
liền bị chúng giở thói cả vú lấp miệng em, đánh chửi phủ đầu, hoặc hăm dọa trục
xuất ra khỏi tập thể, giết chóc vợ con, đốt nhà...Chẳng những vậy, chúng đă từng
giết người thật sự! Đáng kể là các vụ ám sát kư giả như: vợ chồng Lê Triết, Đạm
Phong, Hoài Điệp Tử v.v... Đó là thói tàn ác c̣n dă man hơn cả CS!
- Báo chí của bọn này chơi toàn luật rừng, không chấp nhận cho ai
được quyền lên tiếng nói bất cứ một điều ǵ khác ngoài ư kiến của chúng, không
cho bất cứ nạn nhân nào của chúng được dùng quyền thanh minh theo luật báo chí
quốc tế đă qui định, không được phép trả lời chúng một câu nào. Đó là chính sách
độc quyền ăn nói, và bưng bít dư luận của CS!
- Quyên góp tiền bạc, biển lận chi thu, để soán đoạt làm của riêng
mọi thứ tiền đóng góp của quần chúng cho những mục tiêu công ích. Thí dụ: quỹ
Trần Trường! Đó là thói trấn lột, gian tham, nhũng lạm của CS!
- Bọn chúng kéo nhau lũ lượt về Việt Nam chơi gái rẻ tiền th́ không
sao, nhưng ai khác mà về thăm quê hương liền bị chụp mũ là : đầu hàng CS, giao
dịch với CS, làm tay ai cho CS v.v...lập tức bị chúng vu khống là bán nước, phản
bội dân tộc, làm giặc, đâm sau lưng chiến sĩ, để tạo cớ chửi bới, nhục mạ nạn
nhân đủ điều. Đó là thói một mặt hai ḷng của CS!
- Hơn thế, bọn chống Cộng bằng mồm này c̣n dám tố khổ và nhục mạ cả
đến con cháu của nạn nhân. Trường hợp dă man, tàn bạo điển h́nh là Ng. Cao Kỳ
Duyên! Đó là chủ trương truy đ́ đến 3 đời con, cháu c̣n dơ bẩn, vô luân hơn cả
CS!
Nhưng nay, sau 28 năm đă trôi qua, những ai đă từng một lần về thăm
quê hương, đều phải thành thực nh́n nhận rằng tư duy của lớp người CS mới trẻ
trung, trong nước, đă thay đổi khá nhiều. Chính sách cai trị đă thoáng hơn xưa
gấp bội. Tinh thần thù hận giữa Quốc- Cộng không c̣n nữa. Ngay cả những cựu sĩ
quan Việt Nam CH từng nổi danh có thành tích giết CS như ngóe, đă bị tù cải tạo
14 năm, cũng đă được trở về thăm quê hương đất nước một cách tự do thoải mái.
(Những vị sĩ quan này đều là bạn thân của tôi. Tôi xin tạm giấu danh tánh trên
báo chí). Tất cả những tội ác sai lầm kể trên đều đă được người CS bắt đầu cải
thiện, tuy chưa đến mức hoàn bị, đẹp đẽ như mọi người từng mong ước.
Trong khi đó, ngược lại, ở hải ngoại, đặc biệt là một vài nơi ở HK,
vẫn hăy c̣n rơi rớt một vài tên chống Cộng kiểu con Cà Cuống, với bộ óc bă đậu,
đang loay hoay, lóp ngóp đi thụt lùi tới tương lai!
Bây giờ, nếu muốn kết luận qui nạp, chúng ta vẫn có thể căn cứ trên
những hành động kể trên của bọn Chống Cộng quá khích với bọn Cộng Sản giáo điều
thời 1940 - 80, để đi đến một kết luận chắc nịch, không tên nào căi được như
sau:
Chính bọn chống Cộng này là Cộng Sản nằm vùng, đă tung hỏa mù để
thực hiện chiến thuật gậy ông đập lưng ông, và mượn dao giết người, hầu đánh phá
cộng đồng người Việt tị nạn cho tan nát ra manh mún, và gây mâu thuẫn trầm
trọng, khiến cho đến các đời con cháu vẫn không sao ḥa hợp được!...
Vậy kết luận, theo tôi, dù cho bọn này là CS nằm vùng hay là những
phần tử chống Cộng quá khích, xuẩn động, chuyên môn lợi dụng danh từ quốc gia,
dân tộc, chiến sĩ, chống cộng... để khủng bố tinh thần quần chúng, cộng đồng
người Việt hải ngoại cũng nên sớm diệt trừ ngay từ bây giờ. Nếu không,bọn khủng
bố này sẽ tiếp tục hồ hởi tiến lên, chắc chắn con cháu của chúng ta - nói chung-
sẽ không thoát khỏi nanh vuốt của bọn lưu manh tàn bạo ấy!
NG. BÁ CẨN Đ̉I C.S. PHẢI GIẢI THỂ!
Trên đây tôi đă nêu lên những điểm tương hợp giữa hai ông Vinh và Cẩn
trong vụ ông Kỳ về Việt Nam. Trong phạm vi chống Cộng, có lẽ ông Ng. Xuân Vinh
đă thấy ḿnh hố to, chẳng khác nào anh hàng phở gánh, toan ném xác chuột vào
thùng nước lèo ngon thơm, béo ngậy của ông Kỳ, bất ngờ bị ông Đặng Văn Âu bắt
được quả tang, nên đành bẽ bàng nín khe như gái ngồi phải cọc. Trong khi đó ông
Ng. Bá Cẩn, tuy đă bị lật tẩy dốt nát, chuyên ḷn cổng hậu để xin xỏ chức tước,
và đă từng nhận phụ tá Nguyễn Văn Ngân, cố vấn của TT Thiệu, như bậc cha mẹ đă
có công sinh đẻ ra tên Cẩn chủ tịch Hạ Viện và thủ tướng vài ngày..., vẫn hăy
c̣n cố huênh hoang phét lác về kế hoạch sáo rỗng đ̣i giải thể CS Việt Nam!...
Đó chính là chỗ khác nhau giữa ông Vinh, một người có học, với ông Cẩn,
một kẻ thất phu, dốt nát, loại chó ngáp phải ruồi. Đó cũng là lư do khiến tôi
đành phải mất thêm chút th́ giờ quí báu hiếm hoi, cống hiến kế hoạch chống Cộng
ba hoa dốt nát của ông cựu chủ tịch Hạ Viện và cựu thủ tướng phường tuồng này,
để bạn đọc bốn phương nhàn lăm cho vui!
Theo tôi, những ai ở hải ngoại muốn t́m hiểu tŕnh độ kiến thức và sách
lược chống Cộng của Ng. Bá Cẩn, thiết tưởng chỉ cần đọc qua đoạn văn tóm lược
quan điểm chính trị và kế hoạch giải thể CSViệt Nam của Cẩn trong buổi ra mắt
quyển sách Đất Nước Tôi sau đây là...quá đủ!
Buổi ra mắt sách này đă diễn ra vào lúc 13 giờ ngày 3. 4. 04, tại nhà
hàng Saigon House, ỏ Arlington Blvd, Falls Church, VA, với sự hiện diện của
khoảng 200 người , đủ các vị tai to mặt lớn trong cộng đồng người Việt Nam tị
nạn ở Virginia và vùng phụ cận, gồm đại diện các hội đoàn, đoàn thể chánh trị,
nhân sĩ, các cơ quan truyền thông báo chí...
Về mặt ngoại dạng, ai cũng phải nh́n nhận Bá Cẩn có bộ mă tương đối cao
ráo, tuy da mặt thuộc loại vỏ cam sành nên dầy cui, và hơi nặng nề. Cẩn có lối
phát ngôn nổ nghe lốp bốp như pháo. Nhưng, mấy viên pháo chuột ấy sau khi đă
nổ rồi, chỉ c̣n để lại trên mặt đất toàn một thứ xác giấy rác rưởi, vô dụng!
Trước hết, Cẩn long trọng lớn tiêng đ̣i hỏi phải đấu tranh giải thể CSViệt
Nam. Với tư cách cựu chủ tịch Hạ Viện, Cẩn nghiêm nghị tiết lộ là anh ta đă
biết rơ sự phản bội của đồng minh HK trước ngày 30.4. 1975!
Kế đó Cẩn rêu rao rằng cuộc đấu tranh cho tự do, dân chủ của đất nước chưa
chấm dứt. v́ thế Cẩn kêu gọi đồng bào hăy sát cánh bên nhau để đấu tranh cho tự
do, dân chủ và nhân quyền. V́ thế giới ngày nay không c̣n là thế giới ngày xưa
nữa! Thế giới ngày nay sẽ không bỏ mặc chúng ta, mà giúp cơ hội thuận tiện cho
chúng ta gỉai thể CS , quang phục quê hương.
Nhận xét về cuộc đấu tranh này, Cẩn phàn nàn: Sau 30 năm vẫn chưa thấy ánh
sáng dưới cuối đường hầm, lời nói của chúng ta vẫn chưa đạt được kết quả mong
muốn, chưa lật đổ được chế độ CSViệt Nam, chưa có kế hoạch giật sập nền móng
chánh trị của CSViệt Nam, chưa có kế hoạch phá hoại tài sản và làm kiệt quệ kinh
tế CS. Theo cao kiến của Cẩn: Nếu đạt được các mục tiêu nói trên, tạo điều kiện
thuận lợi cho quần chúng trong nước nổi dậy lật đổ CS.Nếu muốn giải thể CS phải
t́m cách làm áp lực chính phủ đương quyền càng nhanh càng tốt để sớm đạt đến
diễn biến ḥa b́nh!
Cẩn cho biết: CSViệt Nam đang theo đuổi kinh tế thị trường, sớm muộn ǵ
cũng bị giải thể. Đến đây, chẳng hiểu trong đầu Cẩn đang nghĩ ǵ,( có thể bất
chợt nhớ lại những lúc đi xin phiều của đồng bào ở quận Cái Bè chăng?) bỗng
quay sang ca ngợi lá phiếu cử tri hết ḿnh. Cẩn nói: lá phiếu là vơ khí sắc bén
và quyền lực của người Việt Nam hải ngoại. Biết tận dụng lá phiếu trong những
lần bầu cử là h́nh thức cô lập CS trên b́nh diện quốc tế!
Tiếp theo Cẩn trịnh trọng lên lớp, khuyên mọi người con dân Việt Nam ở hải
ngoại nên tham gia các chánh đảng, và hội nhập vào các tổ chức sinh hoạt của các
cộng đồng bạn để lôi kéo họ vào công cuộc đấu tranh của chúng ta. Chưa hết, Cẩn
c̣n kêu gọi người Việt Nam sống trên thế giới nên chấm dứt mọi dịch vụ buôn
bán,về nước, chấm dứt gửi tiền, nên cắt nguồn tài trợ trên 3 tỉ Mỹ Kim hàng năm,
nên gây khủng hoảng kinh tế, bất an chính trị, và gây sáo trộn xă hội.Đó là sức
mạnh đề sớm gỉải thể CSViệt Nam.
Sau khi đă lải nhải những sách lược cải lương, ba hoa sáo rỗng như trên
cho đám thính giả bái phục đang im lặng ngồi nghe, bỗng Cẩn quay lại tự hỏi: Làm
thế nào để chúng ta tạo được một thực lực?
Ông cựu chủ tịch HV và cựu thủ tướng vài giờ cuối cùng, liên đưa ngay ra
cao kiến: các cộng đồng người Việt Nam phải ngồi lại với nhau để phối hợp và t́m
phương cách vận động Hoa Kỳ, Canada, Úc Châu, Âu Châu cũng như quốc tế , chế
tài, áp lực CSViệt Nam, buộc phải giải thể chế độ độc tài, đem lại tư do, dân
chủ, nhân quyền cho quê hương Việt Nam...
Sau phần ban huấn từ (!) như trên của Cẩn, một vài khuôn mặt trong cộng
đồng và ban tổ chức đứng lên phát biểu những lời tán dương bợ đỡ, khiến Cẩn rất
mát ruột mát gan. Nhưng trong số lại có Hoài Thanh , chủ nhiệm báo ĐC, đă nêu
lên 2 câu hỏi như sau:
1- Sự về nước của ông Kỳ có ư nghĩa ǵ cho tập thể người Việt hải ngoại và
quần chúng trong nước không?
2- Nếu nhà nước CS mời về, ông có về không? Nếu không, cho biết lư do. Nếu
về, th́ có kế hoạch hay đường lối nào tạo lợi ích cho người Việt Nam hải ngoại
và trong nước không?
Vừa nghe nói tới tên Ng. Cao Kỳ, lập tức Ng. Bá Cẩn làm ra vẻ nộ khí sung
thiên với phường phản dân hại nước, vội sừng ngay lên, rồi cứ thế lớn tiếng sỉ
vả và kết tội N. C. Kỳ vung vít, đại khái bằng những câu như sau:
1.- Ông Kỳ chỉ làm tṛ cười cho thiên hạ. Ông Kỳ đă gây chia rẽ trầm trọng
trong tập thể cộng đồng hải ngoại, cũng như công cuộc đấu tranh chung của người
Việt trong nước và người Việt ở nước ngoài. Ông Kỳ chẳng làm lợi ích ǵ cho
ai!...
2.- Để trả lời cho câu thứ hai, Ng. Bá Cẩn hùng hỗ oang oang tuyên bố : Nếu CS
trải thảm đỏ mời đón tôi cũng không về. Tôi chỉ trở về khi nào CS bị giải thể,
không c̣n một tên CS nào... Và trong nước phải hoàn toàn có tự do, dân chủ tôi
mới về.
Cuối cùng, trước khi chấm dứt, Ng. Bá Cẩn c̣n ráng nhấn mạnh như hô khẩu
hiệu một lần nửa quyết tâm chống CS đến kỳ cùng: Ngày nào c̣n chế độ CS tôi
không về!...
Sau khi đă đọc hết lời tuyên bố, gồm các nhận xét và kế hoạch giải thể CS
của ông cựu chủ tịch HV và cựu thủ tướng vài giờ cuối cùng của miền Nam, các
bạn cảm thấy thế nào và đă nghĩ ǵ về tŕnh độ hiểu biết và khả năng chống Cộng
của ông ta?
Theo tôi, Ng. Bá Cẩn đúng là một quái thai của thời cuộc, một Xuân Tóc Đỏ
của Vũ Trong Phụng, một Vi Tiểu Bảo của Kim Dung... Chính v́ loại chó nhảy bàn
độc ấy, nên hậu quả ngày 30.4.75 đă không thể nào tránh được. Bây giờ, sau 28
lưu vong, không ngờ chúng ta lại bị nghe hạng thùng thiếc rỗng ấy đi du thuyết,
công bố những nhận xét chính trị hết sức trẻ con, cùng với những kế hoạch ấu
trĩ, vu vơ, cóp nhặt đầu Ngô ḿnh Sở để ... giải thể CS!
V́ bài này đến đây đă quá dài, nên phần phân tách và phê b́nh về kế sách
giải thể CS của Ng. Bá Cẩn, xin đăng tải vào số báo tới...
|